Trong thung lũng Yamalung gần Samye, Đức Padmasambhava và Tsogyal đã khai mở mạn đà la của giáo lý bí mật. Bằng cách này, Đức Padmasambhava đã ban cho Yeshe Tsogyal Đại Dương Những Giáo Huấn Pháp Tích Tập.
Khi năm mới Tây Tạng tới gần, dân chúng đã tụ tập lại cùng nhau để chào mừng năm mới, các bộ trưởng đại thần Tây Tạng đã nhận ra hoàng hậu Tsogyal bị vắng mặt. Tất cả bọn họ đều tự hỏi cô có thể ở đâu; một số nghĩ rằng có lẽ cô đã gặp nạn, nhưng dường như không ai biết cả. Vì vậy, họ đã hỏi nhà vua. Không thể giữ bí mật được nữa, nhà vua đã nói với họ chi tiết về việc ông đã gửi Tsogyal tới Đức Guru Rinpoche như là phối ngẫu cho Đạo Sư.
Nhiều người trong số các bộ trưởng đại thần này, trong đó gồm các thủ lĩnh quan trọng như Glu Gung-tsan-po và Tagra Klu-tsan, Zhang Tong-bon và Gyud-ring-mo, Ma Ma-zhang, Bya Rogyung và Shan Khra-go là những kẻ bực bội, không ưa Giáo Pháp. Vì vậy, đồng thanh, họ nói với nhà vua:
“Vạn Tuế, Vạn Vạn Tuế, hỡi Đại Vương Tây Tạng, bậc chúa tể tất cả mọi tộc người tóc đen! Ngài có bị ma quỷ nhập xác chăng? Lề thói hoàng tộc thì giống như kem trên sữa – xin đừng hất nó đi! Xin đừng lấy máu khô người Tây Tạng! Xin đừng để gió lùa qua những chúng dân của ngài! Xin đừng đối xử với các bộ trưởng đại thần của ngài như những con chó! Xin đừng làm hư hỏng sự giàu mạnh của xứ Tây Tạng bách chiến bách thắng của chúng ta!
“Những tập tục truyền thống là một cái ách vàng được hình thành từ dòng dõi tổ tiên tôn nghiêm như trời của ngài. Bây giờ gã nhà quê này từ khu vực biên ải, kẻ “sinh từ hoa sen” này, tên thầy chữa di động này, tên thầy bùa ma thuật này đã bỏ trốn cùng vợ ngài! Nếu hắn thành công trong việc trộm cướp như vậy mà không gặp một chút rắc rối nào cả thì hẳn là mọi thứ khủng khiếp sẽ nằm ở phía trước với người Tây Tạng.
“Còn với người con gái của Kharchen-pa này thì sao? Đầu tiên cô ta làm ô nhục danh tiếng cha mình, sau đó cô ta khuấy đảo rắc rối ở khắp nơi, bây giờ cô ta lại tiếp tục đưa toàn bộ xứ sở vào sự hư hỏng! Loại hành vi này là gì đây?
“Ngài cần phải nghe! Người ta nói rằng ngay cả khi tim nhà vua bị rách khỏi lồng ngực thì các bộ trưởng đại thần phải có cách để đưa nó trở lại. Tuy nhiên, chúng tôi các bộ trưởng đại thần thì nghẹt thở như thể không có không khí cho phổi của mình! Ngài phải suy xét những lời khuyên của chúng tôi.”
Tức giận và khó chịu bởi những lời này, nhà vua và tất cả các bộ trưởng tiểu bang đều đã đứng lặng im một lúc lâu. Sau đó Gogan nói: “Chúa Tể Vạn Tuế, chúng tôi đã đưa ra lời khuyên cho ngài. Vì lời khuyên của chúng tôi bây giờ được đưa ra trước nhà vua, nên tôi đề nghị chúng ta hãy để cho mọi thứ được yên ổn một lát. Chúng tôi sẽ đi ra ngoài và tiếp tục thảo luận, và chúng tôi sẽ gặp lại ngài sau…“
Tất cả đều đồng ý với đề nghị này, do đó, các bộ trưởng đều đứng lên rút lui để nhà vua ở lại, còn bọn họ tiếp tục thảo luận ở chỗ khác.
Buồn bã và chán nản, đích thân nhà vua đã gửi một lá thư bí mật tới Đức Guru Rinpoche ở Núi Đá Đỏ, Yamalung. Và Đạo Sư trả lời ông như sau:
“Này, Bậc Chúa Tể Trời và Thống Trị Người,
Ngay cả lúc này những chướng ngại có tiếp tục phát sinh!
Thì bản thân Ta, Bậc Sinh Từ Hoa Sen không có nỗi sợ sinh tử.
Thân tối thượng của Ta tựa một chày kim cang
8 điều đáng sợ với Ta là gì?
Ngay cả nếu tất cả kẻ thù trong thế giới này có xông lên chống đối Ta, Điều gì sẽ khiến Bậc Sinh Từ Hoa Sen phải sợ đây?
“Nếu một vài lão già đeo mặt nạ đang hù dọa Ta, Ta sẽ phải sợ hãi như một đứa trẻ nít chăng?
Ta là nơi nương tựa cho tất cả chúng sinh hữu tình Nếu Ta sợ hãi, Ta có thể bảo vệ ai?
Nếu Ta không bảo vệ được những người tìm đến sự trợ giúp của Ta,
Vậy làm sao Ta có thể dẫn đạo chúng sinh một cách vô tư, không thiên vị? Vì vậy, Ta nói với ngài, Đại Vương,
Hãy bỏ đi những lo ngại trong tâm ngài!”
Sau khi nhận được trả lời này, nhà vua đã bình tĩnh hơn và ông đã tới gặp giới quan chức Tây Tạng lần nữa. Những tuyên bố của ông được đưa ra cho họ cũng được loan tin cho cả xứ sở nói chung:
“Vạn Tuế! Hãy nghe ta, hỡi chúng dân Tây Tạng Đen (xấu), trắng (tốt) và tạp (lẫn lộn).
Ta thực hành Phật Pháp và ta truyền bá Phật pháp.
Ta đang gieo trồng giáo lý Đức Phật.
Những người đi theo truyền thống Đạo Bon
Đừng khăng khăng cố gắng ngăn cản Giáo Pháp!
Hãy nghe những lời lẽ của Nhà Vua, Bậc Thủ Hộ Pháp.
Trong vùng đất Tây Tạng này, trong cõi giới nằm dưới ánh dương này,
Ta mong ước tạo ra nhiều trung tâm nhập thất cùng các tu viện Phật giáo,
Nơi hợp nhất các con đường Kinh Điển và Mật Điển.
Nếu các vị không lưu tâm đến ta,
Nếu các vị phá vỡ những điều răn hợp pháp của Nhà Vua, Các vị sẽ phải nhận lãnh những hậu quả.
Vì vậy, ta đề nghị các vị chào đón Bậc Chúa Tể xứ Orgyan Và sám hối lỗi lầm của các vị với Ngài.”
Sau đó cả Tagra và Klugong đã cùng trả lời nhà vua:
“Bậc Chúa Tể Độc Nhất, Bậc Thiên Tử Trị Vì Loài Người, Xin hãy thẩm định tất cả mọi thứ kỹ càng.
Xin hãy xem xét và đưa ra ý kiến cẩn trọng – Ngài là vị Chúa Công duy nhất của chúng tôi.
Xin đừng làm hư hỏng tập tục cha ông đáng kính của mình.
Xin đừng hủy hoại nhà nước Tây Tạng truyền thống.
Xin đừng hủy hoại đầu óc chúng dân của ngài.
Tây Tạng thì hạnh phúc và thịnh vượng dưới Đạo Bon;
Không có các vị thần Svastika (chữ Vạn – biểu tượng cát tường), Thì ai sẽ bảo vệ Tây Tạng?
“Chúng tôi nghe rằng hoàng hậu của ngài là vô song – Cô thực sự giống con gái vua trời Brahma (Phạm Thiên). Nhưng giờ thì Tsogyal ở đâu?
Có lẽ tên ngoại bang đó, kẻ bịp bợm tâm linh, Đã mang cô ấy đi để giết hại!
Bệ Hạ, ngài có điên hay mất trí không?
Ngài hoàn toàn mất trí rồi phải không?
Nếu đây là cách ngài cai trị chúng tôi,
Thì không nghi ngờ gì, chúng tôi sẽ nhanh chóng bị hủy hoại.
Xin vui lòng mang Tsogyal về nơi cô ta thuộc về,
Và lập tức trừng phạt kẻ ngoại đạo đó!
“Người ta nói rằng nếu ngài để một tay pháp sư phù thủy xen vào việc của mình, thì sẽ không có kết cục nào khác ngoài sự hối tiếc. Sẽ không ngừng có rắc rối cùng các loại bệnh tật suy nhược. Xin hãy bắt giam ngay kẻ ngoại bang này và buộc tội hắn vì đã vi phạm luật pháp! Nếu hắn cố gắng chạy trốn, hãy giết không tha! Tất cả các bộ trưởng đại thần khác, xin hãy chú ý tới lời nói của mình và đưa ra quyết định một cách nhanh chóng. Nếu chúng ta không khẳng định được vai trò của mình trong vấn đề này thì từ nay về sau chúng ta sẽ bị gạt sang một bên. Nếu nhà vua hủy hoại các bộ trưởng đại thần trung thành của mình – niềm tự hào như những con sư tử của ngài, thì chính ngài sẽ không có gì nhiều hơn một con lợn bị thiến.
“Tất nhiên, nhà vua có quyền nói lên chính kiến của mình; Bất cứ điều gì ngài muốn nói, hãy để ngài nói! Nhưng các bộ trưởng đại thần phải có trách nhiệm khuyên can ngài và xác quyết đưa ra sự cố vấn thích hợp.” Tất cả các bộ trưởng theo đạo Bon đều kêu lên: “Chính xác! Đây là lời khuyên của chúng tôi!”
Nhưng các bộ trưởng đại thần Phật Pháp là Shubu Palseng, Grugu Ube, Kaba Paltseg và Chogro Klui Gyal-tshan, Namkhai Nyingpo, Langro, Bre, Gung, Nub cũng như những người khác, khi xem xét tình hình, họ đã nói: “Những thời khắc khủng khiếp đang ở trên chúng ta, các giáo lý có nguy cơ bị phá hủy. Những tên Bonpo đang thúc ép lời khuyên xấu ác, khuyến khích thái độ tàn bạo đối với Bậc Thầy, Đức Phật thứ hai.
“Ngay cả Pháp Vương vĩ đại của chúng ta, viên ngọc như ý thiêng liêng của chúng ta cũng không thể khắc phục được tình huống này, vì ngài không thể làm theo lời khuyên của chúng. Nếu làm theo thì ngài sẽ ngăn chặn sự lan truyền Pháp. Hơn nữa, nó sẽ gây ra tội ác ghê tởm như tội ngũ nghịch. Chúng ta không sợ chết, vậy tại sao chúng ta lại để như vậy? Thậm chí nếu tất cả Tây Tạng bị xé ra thành từng mảnh thì chúng ta cũng phải bảo vệ những gì là đúng đắn. Chúng ta phải hỗ trợ Bậc Thầy cùng phối ngẫu của Ngài trong bất kỳ cách nào chúng ta có thể.”
Mọi người đều lắng xuống khi nhà vua tiếp tục nói: “Những bộ trưởng đại thần, những người không có đức tin hay sự tôn kính, những người không có mong ước dù chỉ là mỏng manh nhất phụng sự cho Bậc Thầy, Bậc như Đức Kim Cương Trì Vajradhara đích thực, việc đưa ra cam kết này sẽ trở thành một tội lỗi không thể thứ tha. Nhưng bất cứ điều xấu ác nào mà các bộ trưởng vạch ra để thực hiện, thì sự trừng phạt chắc chắn sẽ tồi tệ hơn gấp 9 lần so với những gì họ muốn gây ra! Sức mạnh thực sự trong vùng đất này nằm trong tay ta – hãy để cho không một ai quên điều này!” Và sau đó ngài dừng lại.
Các bộ trưởng phần nào đã bị khuất phục; thậm chí Công Nương Tshe-pong-pa, một trong những người vợ của nhà vua vốn đứng về phía đạo Bon cũng không có gì để nói thêm cả. Tuy nhiên, không có thỏa thuận nào thêm và tình hình trở nên ngày càng căng thẳng.
Gogan đã cầu xin với Pháp Vương vĩ đại:
“Than ôi! Ngài là thượng đế của chúng tôi,
Hãy nhìn xem vùng đất Tây Tạng đã làm sao thế này!
Nó đang vụn vỡ ra thành từng mảnh!
Làm sao có thể là sai lầm khi chấp nhận lời khuyên Từ các bộ trưởng đại thần của ngài?”
Nhà vua đồng ý lắng nghe các bộ trưởng của mình, nhưng ông cũng cảnh báo:
“Nghe này, hỡi những người bạn,
Các bộ trưởng đại thần vĩ đại Tây Tạng.
Trong thế giới này, ta là vua.
Nếu vua là vĩ đại, thì các bộ trưởng chia sẻ sự vĩ đại của nhà vua.
Nếu không có vua, thì các bộ trưởng có thể làm được gì?
Vì vậy, đừng cố gắng làm ô danh đức vua!
Chúng ta hãy bàn bạc điều này một cách thiện chí.”
Các bộ trưởng đồng ý. Sau đó nhà vua nói với các bộ trưởng Phật giáo:
“Mặc dù là những tín đồ lớn của Pháp, Nhưng chúng ta hãy dừng cuộc tranh đấu này. Chúng ta không thể biện minh cho việc
Tích lũy sai lầm vào khoản nghiệp Giáo Pháp.
Dù trong bất kỳ tình huống nào thì không ai có thể
Làm tổn hại tới thân tựa kim cương của Đức Thầy.
Tốt hơn là tất cả chúng ta cần phải hòa giải,
Nhà vua và tất cả bộ trưởng nên cùng làm việc với nhau.”
Đức Namkhai Nyingpo Rinpoche
Trích trong Bà mẹ trí tuệ