Hoàng tử Hóa thân thấy rằng cậu sẽ không thể làm lợi lạc chúng sinh bằng việc cai trị vương quốc. Kết quả là, cậu đã thực hiện vài hoạt động du già (yoga) để chuyển hóa bám chấp của nhà Vua và các thượng thư. Cậu trang hoàng thân mình trần trụi bằng trang sức từ xương, trên tay, cậu cầm trống damaru của hỷ lạc và tánh không hợp nhất và chĩa ba, biểu tượng tiêu trừ tam độc và bắt đầu nhảy múa trên mái cung điện.
Dân chúng tụ tập đứng xem. Một ngày, cậu để chiếc chĩa ba trượt khỏi tay. Nó rơi trúng đầu con trai của Kamalatey, vị thượng thư có thế lực lớn nhất và giết chết anh ta (Kyabje Thinley Norbu Rinpoche đã từ bi bổ sung rằng: “Chúng ta không nên xem Padmasambhava như một người thường với nhận thức nhị nguyên, mà phải xem đó là một vị Phật hoàn hảo. Hành động của Ngài là mang tính biểu tượng và kỳ diệu, nhờ đó Ngài giải phóng tâm thức của con trai vị thượng thư. Bên cạnh đó, hành động này là phương tiện thiện xảo được thực hiện bởi Đức Padmasambhava để không những tạo ra việc trục xuất Ngài, mà còn ngăn mọi người nghĩ rằng chỉ có hoàng tộc mới có thể thực hành Kim Cương Thừa. Hoạt động của một vị Phật là rất khó hiểu với những người có tâm thức bị trói buộc bởi hiện tượng hư vô”).
Bất cứ ai phạm phải luật lệ của vương quốc đều phải bị trừng phạt. Mọi thượng thư tập hợp lại và thưa với đức Vua, “Mặc dù cậu bé này được đăng quang là hoàng tử, nhưng cậu đã hành xử theo cách thức sai lầm. Cậu đã giết con trai một thương thư. Bây giờ, hoàng tử cần phải bị trừng phạt bằng cách đóng cọc xuyên qua”.
Đức Vua đáp, “Ta không biết hoàng tử là con của loài phi nhân hay là một hóa thân kỳ diệu. Giết cậu bé là không thích hợp, hãy lưu đày cậu ta!”.
Các thượng thư đồng ý sẽ lưu đày hoàng tử. Bởi sự việc này, nhà Vua rất buồn bã và tuyệt vọng. Nhưng, vì luật lệ vương quốc được áp dụng rất nghiêm ngặt, Ngài không thể không trục xuất hoàng tử. Ngài triệu hoàng tử đến và thiết đãi cậu sơn hào hải vị. Sau đó, nhà Vua nói rằng:
“Từ bông hoa sen giữa hồ nước báu
Con xuất hiện không cha, không mẹ, hỡi cậu bé hóa thân.
Không có con trai, Ta phong con thành hoàng tử trong cung điện hoàng gia,
Nhưng hành động của con, hỡi hoàng tử, khiến con trai thượng thư qua đời.
Triều thần xét xử con theo luật hoàng gia.
Bởi con sắp bị lưu đày, hãy đến bất cứ nơi nào con muốn!”
Nói những lời này, nhà Vua ứa nước mắt. Hoàng tử dâng phần thức ăn ngon nhất cho Vua cha và nói rằng:
“Trong thế giới này, cha mẹ rất quý giá.
Ngài là cha mẹ con và đã cho con ngai vàng.
Bởi một món nợ nghiệp, con trai thượng thư bị giết chết,
Và theo luật lệ nghiêm khắc của cha, con cần phải bị lưu đày.
Tuy nhiên, con không sợ hãi, bởi tâm không biết đến sinh tử.
Không tham luyến với quê hương, lưu đày không làm con sợ hãi.
Cha mẹ hãy luôn hạnh phúc.
Bởi nối kết nghiệp, chúng ta sẽ gặp lại nhau trong tương lai!”
Hoàng tử kính lễ cha mẹ, rồi bật khóc. Nhà Vua và hoàng hậu nghĩ rằng, “Cậu chắc chắn là một Hóa thân!”. Cảm thấy đau buồn vô hạn, họ ôm đầu và lăn ra bất tỉnh.
Các thượng thư dẫn hoàng tử đi và áp giải chàng đến mộ địa Rừng Lạnh ở phía Tây xứ Uddiyana. Đó là nơi rất đáng sợ, đầy hồn ma, xác chết, chim ăn xác chết cùng thú dữ ăn thịt.
Theo phong tục tôn giáo địa phương, khi người chết được đưa tới mộ địa và bị bỏ lại, mỗi xác chết được cuộn lại trong một mảnh vải bông cùng với một giạ cháo đặc. Hoàng tử lúc này hành xử như một Yogi Mật thừa. Cậu mặc quần áo của tử thi và ăn thức ăn của người chết. Cậu nhập định Bất Động Chuyển và như thế an trụ trong hạnh phúc lớn lao.
Một thời gian sau, nạn đói lan tràn khắp vùng. Phần lớn mọi người đều bị chết. Vô số xác chết được đem đến mà không có vải và cháo đặc. Vì thế, hoàng tử lột da người làm quần áo và ăn xác chết. Nhờ điều này, cậu kiểm soát mọi Dakini Mamo trong mộ địa và tiếp tục thực hành môn du già.
Trong thời gian này, ở quận Gausho xứ Uddiyana, có tên lãnh chúa ác độc tên là Shakraraja. Hắn ta buộc mọi người trong quận bước vào con đường sai lầm, những con đường sẽ dẫn họ tới các cõi thấp hơn. Hoàng tử thấy rằng chẳng còn cách nào khác để chuyển hóa họ ngoại trừ hoạt động hàng phục và phẫn nộ.
Cậu búi tóc trên đỉnh đầu với một con rắn, khoác lên mình da người làm áo và da hổ làm váy. Cầm trên tay cung và 5 mũi tên sắt, cậu đi tới vùng đất xấu xa đó. Hoàng tử giết tất cả đàn ông mà cậu gặp, ăn thịt, uống máu họ và quan hệ với tất cả phụ nữ. Cậu kiểm soát tất cả và tiến hành nghi lễ Tanagana hợp nhất và giải thoát. Vì thế, cậu được gọi là Ma-quỷ La-sát(1)
(Kyabje Tulku Urgyen Rinpoche thấy rằng cần phải giải thích biểu tượng như sau: “Đàn ông và đàn bà không được xem xét theo nghĩa đen, mà là biểu tượng cho sắc tướng và tánh Không. Thuật ngữ Tanagana, “hợp nhất và giải thoát”, là từ ngữ then chốt trong thực hành Kim Cương Thừa. Sử dụng 5 mũi tên trí tuệ phân biệt, Đức Padmasambhava đã tham gia vào hoạt động “giải thoát” năm độc bằng cách nhận ra tinh túy của chúng trong khi “hợp nhất” với tánh Không, bản tính căn bản của mọi sắc tướng”).
Lãnh chúa xấu xa tập hợp dân chúng và họ cùng hợp lực săn tìm trong mộ địa nhằm sát hại Ma-quỷ La-sát. Y tự mình cầm thanh gươm Taramashi. Một cung thủ thiện xạ trong vùng canh giữ vùng hạ mộ địa, trong khi những người còn lại mang theo áo giáp và vũ khí, bắt đầu tìm kiếm từ vùng thượng. Ma-quỷ La sát bắn lính canh một mũi tên và tẩu thoát. Như thế, cậu được gọi là Qủy Trẻ Tẩu Thoát.
Đức Padmasambhava tới vùng Sahor, nơi Ngài thực hành ở mộ địa Rừng Hoan Hỷ trong khi sống cùng những xác chết. Ở đây, Ngài được quán đảnh và ban phước bởi Dakini Phục Ma.
Sau đó, Ngài đi tới mộ địa Sosaling, nằm ở phía Nam xứ Uddiyana. Ở đây, Ngài thực hành pháp du già và được quán đảnh, ban phước bởi Dakini Bậc Trì Giữ An Bình. Sau đó, Ngài trở về hòn đảo giữa đại dương, nơi trước đây Ngài đã được sinh ra từ bông hoa sen. Bằng cách thực hành ngôn ngữ biểu tượng Dakini Mật thừa, Ngài thu hút bốn bộ Dakini cư ngụ trên hòn đảo. Tất thảy loài rồng biển và loài phi nhân hành tinh trên thế giới đều nguyện trở thành tùy tùng của Ngài và bị trói buộc bởi lời thệ nguyện.
Sau đó, Ngài thực hành ở mộ địa Gồ Ghề xứ Uddiyana, và có một linh kiến trong đó Đức Vajra Varahi ban quán đảnh cho Ngài. Bốn bộ Dakini cùng các Daka và Dakini của ba cấp ban những thành tựu và trao truyền cho Ngài. Tất cả ban phước và thuyết giảng giáo pháp cho Ngài. Như thế, Ngài trở thành một Yogi oai hùng. Chư Dakini cũng ban cho Ngài danh hiệu bí mật Dorje Drakpa Tsal, Kim Cương Phẫn Nộ Oai Hùng.
Đây là chương hai trong tiểu sử hoàn hảo của Đạo Sư Liên Hoa Sinh, kể về cách thức Ngài thực hành ở các mộ địa và được gia trì bởi chư Dakini
Dilgo Khyentes Rinpoche
Việt dịch: Liên Hoa Trí
Trích: Đấng Sinh Trong Hoa Sen – Tiểu Sử Cuộc Đời Đức Liên Hoa Sinh – Hiệu đính Dharma Dipo, 2016