Xin kính lễ ba thân linh thánh: Pháp thân Vô Lượng Quang Như Lai Amitabha, Báo thân Đại Bi Quán Tự Tại Avalokiteshvara, Hóa thân Đạo Sư Liên Hoa Sinh Padmasambhava.
Hóa thân Đại Sư Liên Hoa Sinh hóa hiện từ Đức Phật Vô Lượng Quang Amitabha vì lợi lạc chúng sinh từ Cực Lạc Sukhavati Tây Phương, một cõi giới cao hơn tất thảy các cõi tịnh độ. Ngài hiển hiện đến Nam Thiệm Bộ Châu trong thế giới Saha (Ta Bà), cõi giới của Hóa thân Phật Thích Ca Mâu Ni, đến đất nước Uddiyana và Ấn Độ, và đặc biệt đến Tây Tạng – nơi Đức Quán Tự Tại Quán Âm tôn quý có thể điều phục toàn bộ xứ Tuyết.
Nếu các con hỏi về những phẩm tính tối thắng nào mà hóa thân Liên Hoa Sinh này sở hữu và những chi tiết về cuộc đời Ngài, sau đây, Ta sẽ miêu tả chúng.
Phía Tây Ấn Độ, ở đất nước Uddiyana vinh quang, trong thành phố Châu Ngọc Rực Rỡ, có một cung điện ngọc xanh da trời được trang trí bằng nhiều chất liệu quý giá. Trong cung điện này có một vị vua Phật tử tên là Indrabodhi, người cai trị vương quốc trên chiếc ngai ngọc sáng ngời vĩ đại, vây quanh là 108 Hoàng phi, các thượng thư nội, ngoại và ở giữa, cũng như vô số tùy tùng.
Vì nhà vua không có con trai nên ông cho tập hợp tất cả các vị thầy tu lại để tiến hành một nghi lễ cúng dường lớn trước Tam Bảo vào ngày rằm tháng đầu tiên mùa hè. Khi trì tụng Kinh Pháp Vân, nhà vua hứa rằng sẽ tiến hành một thiện hạnh bố thí lớn để làm lợi lạc tất thảy.
Nhiều năm trôi qua và ông đã bố thí gần hết tài sản. Việc bố thí ngừng lại, nhưng dòng người ăn xin vẫn không ngừng.
Quan lại thưa rằng, “Ngân khố đã cạn kiệt và chẳng còn lại gì”.
Nhưng đám ăn xin căn vặn, “Nếu như vậy, ngài chẳng thể cho chúng tôi thứ gì, tất cả đồ bố thí được trao cho kẻ khác trước đây đều sẽ vô ích”.
Nhà vua liền nghĩ, “Trên một hòn đảo ở đại dương, có con gái của vua Rồng tên là Thiếu Nữ Đáng Yêu, cô sở hữu một viên ngọc quý giúp hoàn thành mọi mong muốn. Cô sẽ trao tặng nó nếu được yêu cầu bởi một vị Bồ Tát đang thực hành hạnh bố thí vì Phật Pháp. Vì thế, ta cần thỉnh cầu nó và tiếp tục bố thí cho dân chúng”. Nghĩ vậy, nhà vua chuẩn bị một con thuyền vượt biển, dẫn đầu bởi thuyền trưởng đã lấy được đá quý từ đại dương trong quá khứ. Khi nhà vua sắp khởi hành cùng đoàn tùy tùng, tất cả quan lại và dân chúng cố gắng ngăn cản, nhưng ngài không nghe. Ngài lên thuyền, và bốn cánh buồm được giương lên theo bốn hướng.
Khi một cơn gió thích hợp thổi, con thuyền sẽ ra khơi. Khi một cơn gió không mong muốn thổi, nó sẽ không đi, và bốn mỏ neo treo bằng dây thừng lông lạc đà được hạ xuống ở bốn phía. Nhờ việc lái thuyền như vậy, nhà vua và đoàn tùy tùng tìm được đường ra đại dương. Cánh buồm được giương lên và một cơn gió thuận đưa họ lên đường. Họ tiếp tục hành trình với tốc độ của một mũi tên lao đi vun vút.
Khi họ đến một hòn đảo đầy châu báu, đoàn tùy tùng ở lại trong khi nhà vua và thuyền trưởng tiếp tục hành trình trên một con thuyền nhỏ hơn. Một ngọn núi trắng xuất hiện và nhà vua hỏi, “Ngọn núi đó là gì?”.
“Ngọn núi đó làm từ bạc”.
Họ tiếp tục và một ngọn núi xanh xuất hiện, nhà vua lại hỏi,
“Ngọn núi đó là gì?”.
“Ngọn núi ngọc xanh da trời”.
Sau đó, họ thấy một ngọn núi màu vàng và nhà vua hỏi về nó.
Thuyền trưởng đáp, “Đó là ngọn núi vàng, chúng ta sẽ đến đó”.
Họ lên bờ và thấy mặt đất toàn bằng cát vàng, và phía trước ngọn núi có một cung điện được làm từ nhiều loại đá quý khác nhau.
Thuyền trưởng thưa với đức vua rằng, “Ngài hãy tiếp tục trong khi thần ở đây. Cung điện được bao quanh bởi 7 chiếc hồ. Khi vượt qua chúng, ngài sẽ gặp những loài dã thú, chẳng hạn như rắn độc, bởi vậy hãy quán chiếu về bồ đề tâm khi bước đi. Ở giữa hồ nước có một bức tường làm bằng sắt và nhiều chất liệu quý khác nhau, với bốn cổng. Một cô gái Rồng là kẻ giữ cửa. Hãy cầu xin cô ta và cửa sẽ được mở. Trên cánh cửa cung điện bên trong, có một vòng sắt kim cương. Hãy sử dụng nó để gõ. 100 thiếu nữ sẽ xuất hiện và đưa cho ngài nhiều đá quý. Đừng nói chuyện với họ; Hãy gõ cửa lại. Cuối cùng, một cô gái Rồng, với thân xanh đẹp đẽ, cùng nhiều trang sức, tên là Thiếu Nữ Đáng Yêu sẽ đến. Hãy yêu cầu được kể cho cô ấy nghe câu chuyện của ngài và thỉnh cầu viên ngọc từ cô ta. Cô sẽ tặng ngài viên ngọc màu xanh chiếu ra ánh sáng ngũ sắc. Hãy lập tức nhận lấy, và đừng để nó trượt khỏi, hãy bọc nó cẩn thận trong tay áo của ngài và quay trở về đây. Đó là viên ngọc như ý rất quý giá”. Như thế, thuyền trưởng chỉ dẫn nhà vua và tiễn ông lên đường.
Nhà vua sau đó lên đường như lời dặn dò, và vượt qua 7 hồ nước, ông tới chỗ rắn độc. Ở đây, vị vua thiền định về bồ đề tâm và nhờ đó không bị hại bởi hơi độc của lũ rắn. Dưới chân bức tường ông khẩn cầu cô gái Rồng giữ cửa và nó mở ra. Sử dụng vòng gõ cửa kim cương, ông gõ vào cánh cửa cung điện. Sau một hồi, cô gái Thiếu Nữ Đáng Yêu xuất hiện.
“Rất ít người từng tới được cung điện của tôi. Ngài chắc chắn là một vị có công đức lớn lao. Ngài muốn gì?”, cô gái hỏi:
Sau khi nhà vua kể toàn bộ câu chuyện, ngài nói, “Tôi đến để thỉnh cầu viên ngọc quý”.
Cô gái rất hoan hỷ và lấy viên ngọc từ vương miện trên đầu ra, cô trao nó cho nhà vua, ngài nhận lấy và rời đi. Nhờ sức mạnh của viên ngọc, ngài không phải đi bộ về. Ngay lập tức có mặt nơi thuyền trưởng đang chờ, ngài nói, “Người thật tốt bụng, thuyền trưởng!”. Sau đó, nhà vua và thuyền trưởng trong khoảnh khắc đã được đến nơi đoàn tùy tùng đang chờ đợi.
Sau đó, thuyền trưởng, người rất giỏi trong việc thẩm định châu báu, đã chọn ra những viên ngọc tốt, đưa chúng cho đoàn tùy tùng và ông nói rằng, “Nếu chúng ta có quá nhiều, thuyền sẽ chìm và chúng ta sẽ mất mạng. Hãy biết đủ!”. Nhờ thuyền trưởng lèo lái con thuyền, nhà vua và đoàn tùy tùng khởi hành hướng về đất liền.
Trên đường đoàn du hành chợt nhìn thấy trên một hòn đảo ở đại dương, mọc lên một bông hoa sen sặc sỡ, trên đó có một cậu bé đang ngồi, chỉ chừng 8 tuổi, rất đẹp, với những vẻ đẹp chính và phụ, cầm chày kim cương và bông hoa sen trên tay. Thấy cậu, đoàn người rất ngạc nhiên và nhà vua hỏi cậu bé:
Này con, cha mẹ con là ai?
Con thuộc giai cấp nào và quê hương con ở đâu?
Con ăn gì và tại sao con lại ở đây?
Đáp lại những câu hỏi này, cậu bé nói rằng:
Cha con là Trí Tuệ Giác Tánh tự nhiên.
Mẹ con là Nữ Hoàng Xuất Sắc, Pháp Giới.
Con thuộc về Hư Không và Giác Tánh bất khả phân
Con lấy Pháp Giới Vô Sanh làm quê hương.
Con sống bằng việc ăn những quan niệm nhị nguyên.
Mục đích của con là giết cảm xúc phiền não.
Cậu bé nói vậy, nhà vua vô cùng kinh ngạc và nghĩ rằng, “Đây chắc hẳn phải là một hóa thân kỳ diệu!”. Ngài nói, “Ta sẽ xem con như con trai ta và kính trọng con!”. Sau đó, ngài choàng lên mình cậu bé tấm vải lụa và cắt bông hoa sen, rồi trở về vương quốc.
Cận thần và dân chúng vô cùng vui vẻ, nồng nhiệt chào đón đoàn người. Đức vua cầm viên ngọc trong tay và ước nguyện rằng, “Nếu viên ngọc này, thứ con đã tìm thấy thực sự là một viên ngọc như ý, nguyện cầu đứa bé này sẽ ngự trên ngai lớn được làm bằng thất bảo và được trang hoàng lọng báu”. Ngay khi những lời này được thốt ra, ngai và lọng liền xuất hiện. Cậu bé ngự trên ngai, trở thành Hoàng Tử và được ban danh hiệu Liên Hoa Kim Cương Vương.
Nhà vua lại nói rằng, “Nếu đây là viên ngọc như ý không chút sai lầm và vô giá, nguyện cho mọi ngân khố trống rỗng từ khi con bố thí cho mọi người trở nên đầy tràn như cũ!”. Lập tức ngân khố đầy ắp trở lại. Sau đó, nhà vua ra lệnh đánh trống lớn vang lừng và tin tức tốt lành được thông báo khắp nơi: “Ta, Vua Indrabodhi, tuyên bố rằng mọi ước nguyện sẽ được hoàn thành nhờ viên ngọc như ý của Ta. Hãy đến nhận điều mà các người muốn và cần!”.
Nhà vua rửa sạch viên ngọc bằng nước sạch, đính nó trên đỉnh cờ chiến thắng, xông ướp nó trong mùi hương long não và đàn hương. Đặt vô số đồ cúng dường phía trước nó, sau đó Ngài tắm rửa, mặc quần áo đẹp và kính lễ các vị thánh trong bốn phương, nguyện cầu rằng, “Nếu viên ngọc mà con tìm thấy là ngọc như ý chân chính, quý giá, nguyện bất cứ điều gì mà loài người và các chúng sinh khác mong muốn đều trút xuống như mưa”. Ngay khi những lời này được thốt ra, gió nổi lên từ bốn phương và cuốn đi mọi điều bất tịnh, bẩn thỉu. Một cơn mưa dịu nhẹ không mang hạt bụi nào xuất hiện, và vì thế tất cả đều được tịnh hóa.
Thức ăn trăm mùi vị xuất hiện từ viên ngọc, làm hài lòng tất cả những kẻ đang đói khát. Vải vóc quần áo tuôn xuống như thác đổ, làm những kẻ đang lạnh lẽo thỏa mãn, và sau đó một cơn mưa ngọc rơi xuống, hoàn thành mọi mong ước.
Nhà vua ban sắc lệnh cho toàn dân rằng, “Tất cả cần thực hành giáo lý Đại thừa”. Như thế, mọi người phát triển bồ đề tâm và chứng quả bất thoái chuyển.
Đây là chương đầu tiên trong tiểu sử hoàn hảo của Đạo Sư Liên Hoa, kể về cách thức Ngài trở thành con trai Vua Indrabodhi và đăng quang ngôi vị hoàng gia.
Đức bà Yeshe Tsogyal
Trích trong Sanglima -Tiểu sử của Đức Liên Hoa Sinh bản dài