Đạo Sư Liên Hoa hướng về Hepori, nơi Vua Tạng và dân chúng tổ chức đón tiếp Ngài. Vua Trisong Deutsen nghĩ rằng, “Ta là kẻ cai trị của những người Tây Tạng đầu đen. Ta là sư tử chúa. Vì Ta cũng là vị Vua hộ trì giáo pháp, Đại Sư phải kính lễ Ta!”.
Đạo Sư Liên Hoa nghĩ rằng, “Ta là yogi đã thành tựu, và bởi Ta được mời đến để trở thành quốc sư, Ngài cần kính lễ Ta!”. Buổi diện kiến không hòa hợp, bởi thế Đạo Sư Liên Hoa cất tiếng hát bài ca “Ta là Đấng Vĩ Đại Oai Hùng”:
NAMO RATNA-GURU!
Hỡi Vua Tạng, hãy nghe đây!
Ta thấy được cái chết của sáu loài chúng sinh
Và đã thành tựu pháp du già huy hoàng, cấp độ Trì Minh Vương Trường Thọ.
Ta là Padmakara bất tử,
Sở hữu giáo huấn về việc thành tựu Trường Thọ bất hoại.
Trong mạn-đà-la tâm hiển bày ra sắc tướng,
Ta khiển tám bộ quỷ thần hầu cận.
Ta là Pháp chủ Padmakara,
Sở hữu giáo huấn về việc kiểm soát tam giới.
Từ các sắc tướng, cuốn sách về luân hồi và niết bàn,
Ta thuyết giảng về quyền nghĩa và chân nghĩa.
Ta là học giả Padmakara,
Sở hữu giáo huấn về việc tách biệt luân hồi và niết bàn.
Trên giấy da tự nhiên của tinh túy tâm,
Ta viết những chữ viết vô ngôn.
Ta là tác giả Padmakara,
Sở hữu giáo huấn về giáo lý vô ngôn.
Trên mặt tường của bất cứ thứ gì xuất hiện,
Ta phác họa bức tranh bất nhị.
Ta là Họa sĩ Padmakara,
Sở hữu giáo huấn về sắc, không khả phân.
Dân chúng mắc phải bệnh tật của năm độc
Ta chữa lành bằng thứ thuốc của chân tánh.
Ta là y sĩ Padmakara,
Sở hữu giáo huấn về thần dược cải tử hồi sinh
Hiện thân mục đích cho những ai có tín tâm lớn lao,
Ta làm họ lợi lạc trong đời này và các đời tương lai.
Ta là Thuyền trưởng Padmakara,
Sở hữu giáo huấn về cách cắt đứt gốc rễ luân hồi.
Mang vũ khí tinh túy tri thức,
Ta điều phục kẻ thù là ý nghĩ sai lạc.
Ta là Chiến Binh Anh Hùng Padmakara,
Sở hữu giáo huấn về chiến thắng trong trận chiến với luân hồi.
Năm độc tai hại, hiện ra như kẻ thù địch,
Ta tống giam trong căn hầm diệu kỳ của ngũ trí.
Ta là Pháp Sư Padmakara,
Sở hữu giáo huấn về cách thức tiêu trừ năm độc.
Này Vua Tạng, kẻ man rợ mặt đỏ,
Tâm ngài tràn đầy cao ngạo thế tục.
Kiêu mạn là nhân tái sinh trong luân hồi.
Chẳng phải Ngài, kẻ cai trị xứ Tạng, được trang hoàng bằng
trang sức năm độc phiền não hay sao?
Phổi ngài căng phồng quyền lực vĩ đại.
Ta không lễ lạy Vua Tạng,
Nhưng Ta kính lễ trang phục Ngài mặc!
Hát như vậy xong, Đức Padmakara đưa một tay lên trong tư thế kính lễ, và những tia sáng từ tay Ngài thiêu cháy y phục của nhà Vua. Các thượng thư kinh hãi, và Vua Trisong Deutsen tự mình cúi lạy.
Đạo Sư Liên Hoa sau đó được đưa tới cung điện, ở đó Ngài ngự trên một ngai vàng. Ngài được dâng lên nhiều thức ăn, đồ uống, các loại bánh trái và được cúng dường một tấm áo choàng gấm nâu thêu kim tuyến để mặc. Như một món quà, Vua Trisong Deutsen dâng mạn-đà-la vàng và lam ngọc, thưa rằng:
E MA HO
Kính lễ Đạo Sư Tôn Quý!
Tôi là Vua của những kẻ La Sát mặt đỏ.
Bởi dân Tây Tạng rất khó điều phục,
Tôi đang xây dựng một điện thờ cho Giáo Pháp linh thiêng.
Ngài, Hóa Thân, xin hãy chủ trì như Bậc Kim Cương Thượng Sư,
Và ban phước cho địa điểm xây dựng!
Như thế, Đức Vua thỉnh cầu, và Đại Sư đáp rằng, “Hỡi Đức Vua tôn quý, đất nước Tây Tạng này là vùng đất ma quỷ của loài La Sát. Trên đường đi, Ta đã trói buộc nhiều vị trời và quỷ ma ở Tây Tạng. Nhưng, trên ngọn núi kia có một Long Vương, kẻ thống trị toàn bộ Tây Tạng và Kham. Bởi thế, Ta phải lập một kho tàng Rồng ở đó”.
Nói vậy, Ngài đi tới vùng hạ thung lũng Maldro và tiến hành nghi lễ Đoạn Tận Luân Hồi Hải Để. Hiển bày mạn-đà-la vinh quang Tịnh Hóa Các Cõi Thấp, Ngài tiến hành nghi lễ tiêu trừ che chướng cho nhà Vua và thần dân. Đến vùng thượng thung lũng Maldro, Ngài tiến hành một nghi lễ thiết lập một kho tàng cho Long Vương uy quyền của Maldro. Sau đó, tới Hepori, nhờ năng lực thiền định, Đạo Sư Liên Hoa biến torma nước trong bát mã não trở nên to lớn. Điều phục mọi vị thần và quỷ ma của Tây Tạng, Ngài cất lên tiếng ca về việc chinh phục mọi tinh linh xấu:
HUM!
Hãy nghe này, Ta là Đức Liên Hoa Sinh,
Không bị vấy bẩn bởi thai sinh, Ta là Padma Vajra.
Thân Ta, không thọ bệnh của tứ đại,
Đã thành tựu sự trường thọ của một Trì Minh Vương bất tử.
Hiển bày thân, ngữ, và tâm như một Bổn Tôn,
Ta sở hữu sức mạnh chiếu sáng mọi tinh linh gây hại.
Nhờ chứng ngộ mọi vọng tưởng là tâm,
Sự đe dọa của các vị trời và quỷ đáng sợ không làm Ta kinh hãi.
Trong mạn-đà-la không gian rộng lớn,
Tứ đại dễ dàng được dung nạp.
Chúng được dung nạp, nhưng vẫn mênh mông.
Trong mạn-đà-la tính Không của tâm yếu,
Thế giới và hữu tình, trời và quỷ dễ dàng được dung nạp.
Chúng được dung nạp, mà vẫn mênh mông.
Trong tâm yếu trống không, vượt ngoài ý niệm,
Không vị trời hay quỷ ma nào tồn tại.
Bất cứ trò lừa bịp nào mà các ông thi thố trước Ta,
Ta chẳng hề dao động dù là nhỏ nhất.
Chẳng có cách nào để các ông có thể phá hủy bản tánh tâm.
Để ngăn các ông bất tuân mệnh lệnh của Ta,
Ta trao cho mỗi người một thần chú để thọ nhận
Torma dâng cúng vĩ đại này
Được nhân lên nhiều lần nhờ đại định của Ta.
Nhờ ấn quyết, các ông sẽ vượt khỏi được và mất, xung đột và cãi cọ (Khi chiếm cứ vùng đất xây chùa, các tinh linh tin rằng vùng đất thuộc về họ, trước tiên phải được an ủi dỗ dành. Torma cúng dường vì thế được ban phước và dâng lên các vị thần địa phương bằng thủ ấn, mật chú và thiền định.)
Hãy nhận nó vì lời nói chân thực của Ta.
Hãy chấp nhận torma và ưng thuận để Ta sử dụng vùng đất này.
Hỡi các vị trời và ma quỷ, hãy giúp đỡ xây dựng ngôi chùa!
Hoàn thành ước nguyện của Vua Trisong Deutsen.
Đừng kháng lệnh của Mật Chú Sư này.
Kính cẩn và khiêm nhường, hãy tập trung cho Phật sự này!
Ca như vậy xong, Ngài điều phục tất cả các vị trời và ma quỷ. Khi trói buộc họ bởi lời thệ nguyện, Machen Pomra đã không tuân lệnh, bởi thế Đạo Sư Liên Hoa đã câu triệu hắn bằng cách tóm vào tim hắn bằng ấn móc câu. Machen Pomra, cũng được biết tới là Hầu Diện Thủ Lĩnh của Shang thình lình hạ xuống phía trước Đại Sư, mặc áo khoác da sói. Hắn đặt một chân lên Đồng Bằng Yarmo ở Kham và một chân lên núi Hepori và nói, “Này tu sĩ trẻ, ta có một lời thệ nguyện lớn, nhưng bởi ông đã khăng khăng ra lệnh như vậy, ta không thể không tuân theo. Ta đã đến. Bây giờ hãy nói xem ta phải làm gì”.
Đạo Sư Liên Hoa đáp, “Hãy chấp nhận món cúng dường và hoàn thành các ước nguyện Đức Vua”.
Machen Pomra nói, “Ta sẽ làm bởi ông ra lệnh. Nhưng ta rất tham lam và rất thích châu báu. Torma làm từ nước rót quanh đáy đống bột nhão hư hỏng này không thể làm ta hài lòng. Hãy cho ta châu báu!”.
Đạo Sư Liên Hoa bỏ mạt vụn của năm chất liệu quý vào đĩa bạc, ban phước và trói buộc hắn bởi lời thề.
Đây là chương mười trong tiểu sử hoàn hảo của Đạo Sư Liên Hoa Sinh, kể về cách thức Đức Padmasambhava được mời tới cung điện Đá Đỏ và điều phục vùng đất xây dựng.
Dilgo Khyentse Rinpoche
Việt dịch: Liên Hoa Trí
Trích: Đấng Sinh Trong Hoa Sen – Tiểu Sử Cuộc Đời Đức Liên Hoa Sinh – Hiệu đính Dharma Dipo, 2016